CÁC BÀI VIẾT TRÊN WEBSITE ĐƯỢC TỔNG HỢP TỪ NHIỀU NGUỒN TRÊN MẠNG XÃ HỘI, INTERNET. CHÚNG TÔI KHÔNG CUNG CẤP CÁC THÔNG TIN NÀY.
Theo lời kêu gọi của cô bạn người Hàn Quốc, tôi vác ba-lô khám phá đất nước này vào một ngày đầu hè, và tôi đã có những trang nhật ký đáng nhớ sau chuyến đi.
Xem thêm du lịch Hàn Quốc 30/4 của công ty Đất Việt Tour tại đây, hoặc liên hệ 1800 6700 để được tư vấn chi tiết.
Tôi đặt chân đến Seoul vào một chiều đẹp trời. Những làn gió se lạnh làm tôi sảng khoái hơn hẳn sau chuyến bay dài gò bó. Ấn tượng ban đầu Seoul mang lại cho tôi là một thành phố lớn, đông đúc và nhộn nhịp với những căn hộ chung cư, cao ốc dạng khối bê-tông, không màu mè san sát nhau trên từng con phố. Seoul đối với tôi rất khác biệt, không giống châu Á, cũng chẳng phải châu Âu. Nó là sự hòa quyện giữa vẻ đẹp mới và cũ, cổ kính và hiện đại.
NÉT ĐẸP HIỀN HÒA
Nằm giữa khu trung tâm với những tòa nhà chọc trời bao bọc bởi lớp kính bóng loáng là hoàng cung Gyeongbokgung uy nghiêm, cổ kính, nơi hàng ngày khách du lịch nườm nượp tới thăm. Bị ảnh hưởng khá nhiều bởi văn hóa Trung Quốc, cổng thành và kiến trúc nơi đây mang hơi hướng Tử Cấm Thành, song vẫn giữ được nhiều nét đặc trưng của Hàn Quốc cổ. Khung cảnh núi non hùng vĩ ẩn hiện phía sau, các cô gái Hàn và cả VN khoác trên mình chiếc áo Hanbok thướt tha… tất cả tạo cho du khách cảm giác trôi ngược về thời điểm mấy trăm thời gian trước. Tôi muốn thử cảm giác làm một cô gái Hàn nên đã thuê bộ trang phục truyền thống (Hanbok) để chụp ảnh. Các cửa hàng cho thuê hiện diện khắp nơi. Điều thú vị là khi mặc Hanbok vào thăm hoàng cung, bạn sẽ không mất vé qua cổng.
Cách Gyeongbokgung không xa là khu làng cổ Bukchon Hanok, nằm trên những sườn núi thoai thoải. Đây là nơi tốt nhất để bạn khám phá các kiểu kiến trúc nhà truyền thống của Hàn Quốc. Tôi đi dạo trên những con đường hẹp quanh co và cảm tưởng như đang lạc vào nhân loại hoàn toàn khác. Đối lập với những cao ốc chọc trời, các tòa nhà chung cư xám xịt là những ngôi nhà gỗ nhỏ xinh san sát. Khu phố cổ này vẫn có người ở nên khắp nơi đều gắn biển báo đề nghị du khách tránh làm ồn. Nhờ có cô bạn người Hàn Quốc đi cùng, tôi tìm đến một căn nhà cổ, nơi du khách có thể vào tận bên trong tham quan sân vườn, cách bài trí và nội thất, rất thú vị!
Khu làng cổ luôn tấp nập du khách
Các cô gái mặc Hanbok truyền thống
Phía dưới ngôi làng Bukchon Hanok là con đường nhỏ với nhiều cửa hàng bán đồ lưu niệm và quán ăn, lúc nào cũng tấp nập. Tôi không quên hưởng thụ bánh xèo hải sản Hàn Quốc và uống rượu Makkoli – thứ rượu trắng thơm ngọt, rất đặc trưng đi kèm với bánh xèo, có mùi vị hơi giống rượu nếp của VN.
Nếu bạn muốn ngắm nhìn toàn cảnh thành phố từ trên cao, tháp truyền hình Namsan (nằm trên đỉnh núi Namsan) là chọn lựa hợp lý. Chúng tôi quyết định đi cáp treo lên đó thay vì xe buýt. Tuy nhiên, cáp treo chỉ đến được đỉnh núi, muốn lên đỉnh tháp phải đi tiếp thang máy. Tốn khoảng 20 đô-la Mỹ cho hai chặng đường nhưng được bao quát khung cảnh từ trên đỉnh tháp quả là xứng đáng. Nhờ thời tiếp tốt, chúng tôi có thể nhìn thấy sông Hàn, đặc biệt hơn là những dòng chữ chỉ dẫn hướng đi và khoảng cách tới châu Âu, Triều Tiên…
Xuống núi, nhóm chúng tôi bắt xe buýt đến Myeong-dong, một khu phố mua sắm thời trang, mỹ phẩm cùng đủ quầy hàng ăn đường phố. Nơi đây luôn nhộn nhịp, đông đúc từ sáng đến khuya, không chỉ dân địa phương mà rất nhiều khách du lịch cũng ghé đến.
Để kéo tôi ra khỏi các cửa hàng xống áo hạ giá, cô bạn Hàn Quốc phải dùng đến cà-phê cừu. Tôi thấy lạ nên lập tức đi theo. Đó quả là một sáng kiến lạ. Bạn vừa uống cà-phê vừa được vuốt ve những con cừu trắng muốt. thuở đầu nghe tả, tôi có cảm giác hơi mất vệ sinh khi tưởng tượng cảnh những chú cừu chạy rông khắp phòng. Thế nhưng khi đến nơi, suy nghĩ ấy hoàn toàn thay đổi. Chuồng cừu nằm ngoài hiên, rất sạch sẽ. Những chú cừu được tắm rửa mỗi ngày, vô cùng thân thiện với người lạ. Hay ở chỗ chúng sẵn sàng tạo dáng để chụp ảnh “tự sướng” với bạn, nếu bạn muốn.
SUWON HOÀNH TRÁNG
giã từ những chú cừu, chúng tôi đến khu chợ Insadong, nức tiếng bởi các cửa hàng lưu niệm và đồ thủ công, handmade. Ở đây, bạn có thể tìm thấy bất
cứ thứ gì mình muốn để mua về làm quà, từ quần áo truyền thống, gốm sứ đến các vật dụng nhỏ xinh, thông dụng nhất. Tôi chọn mua chiếc hộp gồm 10 cái cắt móng tay, in hình ảnh đặc trưng của Seoul để về làm quà cho người thân và bằng hữu. Một trong những tấm hình đó là pháo đài cổ Hwaseong hoành tráng, nằm ở Suwon, cách Seoul khoảng 30km. Nghe nói Suwon nổi tiếng là đô thị lịch sử, đi từ Seoul chỉ mất 45 phút xe buýt. Thế nên, tôi quyết định dành một ngày cho thành phố triệu dân này
khu chợ Insadong nổi tiếng bởi các cửa hàng lưu niệm và đồ thủ công, handmade
Thành Hwaseong được xây dựng trên một ngọn đồi từ cuối thế kỷ XVIII. UNESCO công nhận Hwaseong là di sản văn hóa thế giới vào năm 1997. Bên trong thành, dưới chân đồi là một quần thể cung điện rộng lớn, bao gồm cả trăm gian phòng mà du khách được thoải mái tham quan. Có không ít gian phòng ngủ tí hon chỉ đủ để trải cái nệm cho hai người nằm, vật dụng bày biện rất sơ sài. Ngược lại, có nhiều phòng chính tiếp khách với vô số đồ nội thất truyền thống sang trọng.
Để lên pháo đài, chúng tôi phải đi vòng ra khỏi cung và leo lên ngọn đồi. Đường dẫn lên pháo đài có bậc thang nên rất dễ đi. Đối với những du khách không thích hoặc không thể đi bộ, đã có tàu tham quan du lịch. Mất gần 20 phút, tôi cũng lên đến nơi. Phía dưới hiện lên khung cảnh đô thị tuyệt đẹp. Tôi đi bộ dọc theo bức tường thành, thỉnh thoảng dừng lại nghỉ chân tại một trong nhiều tháp canh, đài chỉ đạo và tận mắt chiêm ngưỡng lối kiến trúc cổ xưa mà trước đây chỉ nhìn thấy trên phim ảnh. Dọc các bức tường thành là những lỗ châu mai còn sót lại. Bất chợt, tôi mường tượng ra tầm quan trọng của thành phòng ngự này, khi xưa đã giúp người dân nơi đây chống giặc ngoại xâm ra sao.
Thành Hwaseong ở Suwon là một quần thể cung điện rộng lớn
Kết thúc gần hai giờ đi bộ lòng vòng, tôi xuống đồi kiếm chỗ ăn trưa. Tôi lang thang ra khu chợ và trải nghiệm món ăn đậm chất Hàn Quốc: bánh gạo Tteokbokki với nước sốt cay nhìn rất hấp dẫn. mặc dù món ăn có mùi vị đặc trưng và khá ngon nhưng do không quen ăn cay, tôi bỏ lại gần một nửa. Thay vào đó, tôi mua xiên chả cá Odeng và đĩa hoành thánh. Thật tuyệt vời! Chúng không cay tí nào và rất hợp khẩu vị của người nước ta.
Buổi chiều, tôi tranh thủ ghé qua khu làng truyền thống dân gian (folk village) nổi danh ở Suwon. Làng được xây dựng và tái dựng theo mô hình những ngôi làng cổ xưa ở xứ sở kim chi. Nó khá to, được chia thành nhiều khu như chợ, hành chính… Bước vào đây, tôi như bị cuốn ngược về quá khứ khi chiêm ngưỡng những ngôi nhà mái rơm lụp xụp với chuồng nuôi gia súc ngay cạnh bên, nhà bếp cổ xưa cùng các công cụ dệt vải, thêu đan… thô sơ. Bên trong còn có người mặc quần áo truyền thống đóng giả dân thường đang làm việc. Tất cả tạo nên bức tranh đồng quê chân thực.
Tôi tiến đến chụp ảnh cùng một người đang giả làm việc. Anh ấy giải thích cặn kẽ cho tôi về những dụng cụ trưng bày. Không chỉ vậy, chúng tôi còn tham gia các trò chơi dân gian cũng như trải nghiệm dệt vải, thêu đan… (tất nhiên là mất phí). Trong khi, còn có một số tiết mục biểu diễn ngoài trời luân phiên, lúc này là múa hát truyền thống (Farmer’s music and dance) và nhào lộn. Tôi lang thang trong ngôi làng phải mất vài ba giờ, cho đến khi trời xẩm tối mới tìm đường về Seoul.
Văn hóa cổ xưa hiện diện khắp nơi ở Hwaseong
Khu làng truyền thống dân gian ở Suwon được tái dựng theo mô hình những ngôi làng cổ xưa ở Hàn Quốc
JEJU ĐẸP KHÓ CƯỠNG
Hai ngày chung cục của cuộc hành trình, tôi dành để ra đảo Jeju với vài người bạn. Đây là hòn đảo nức tiếng thơ mộng, nằm ở phía Nam xứ Hàn. Từ Seoul, mất 50 phút bằng máy bay là chúng tôi đến được Jeju, nếu mua vé sớm chỉ mất khoảng 60 đô-la Mỹ vừa đi vừa về. Trên đảo có hệthống xe buýt rất tiện lợi, được sử dụng bằng thẻ T-money card giống như ở Seoul và khắp nơi trên Hàn Quốc.
Sáng đầu tiên, chúng tôi tìm đến quán mỳ hải sản lừng danh vừa ngon vừa rẻ trên bãi biển Handam. Nghe nói nơi đây đông khách đến nỗi 10 giờ trưa là đã bán hết. chính vì như thế, tôi phải đi từ rất sớm và xếp hàng để có chỗ ngồi. Quả là không bõ công, hải sản ở đây rất tươi và thơm ngon. Quán nằm ngay sát bờ biển nên chúng tôi đi dạo một vòng trên những mỏm đá. Biển khu này không bơi được bởi có nhiều đá ngầm, nhưng bù lại khung cảnh tuyệt đẹp với nước biển xanh trong vắt cùng những con sóng vỗ từng đợt vào mỏm đá.
Biển Handam đẹp tuyệt vời
Xiên chả cá Odeng đặc trưng Hàn Quốc
Rời Handam, tôi bắt xe buýt đến bờ biển Iho Tewoo, nằm gần trung tâm đô thị Jeju với bãi cát trắng mịn trải dài. Nhờ vậy, nó trở thành điểm thu hút khách du lịch vào mỗi dịp hè. Bên cạnh tắm biển, bạn có thể thuê thuyền đi câu cá hoặc đi bộ dọc bờ biển, tham quan những ngọn hải đăng hình con ngựa, một trong các biểu tượng của đô thị biển Jeju.
Sau một ngày đi bộ khá nhiều, chúng tôi quay về trung tâm để tìm khu ăn uống cho bữa tối. Tôi tình cờ đi qua Black Pork Street. Vì tò mò, tôi không thể không vào xem và ăn thử. Sau này, chúng tôi mới biết Black Pork là một món đặc sản chỉ có ở Jeju. Nó là thịt heo đen nướng theo kiểu Hàn, ăn kèm các loại kim chi và súp. Thịt được nướng ngay trên bàn ăn. Cô phục vụ thấy chúng tôi lóng ngóng liền tiến lại giúp. Tôi cuốn thịt và vài gắp kim chi vào một lá
xà lách to rồi chấm với nước sốt đậu phụ. Vị cay chua của kim chi, béo ngậy của miếng thịt nướng hòa quyện với nước chấm, tạo nên hương vị rất riêng, không thể lẫn với món ăn nào khác.
Lịch trình của chúng tôi cho ngày hôm sau là ngắm bình minh trên đỉnh Seongsan Ilchulbong. Mặt trời sẽ mọc lên từ miệng núi lửa, đó là lý do du khách không nên bỏ qua cảnh tượng này. mặc dù, không ai trong chúng tôi dậy nổi khi chuông báo thức reo. Cuối cùng gần trưa, tôi mới đến được chân núi. Đây là ngọn núi lửa đã ngừng hoạt động từ rất lâu và được UNESCO công nhận là di sản thiên nhiên quả đât. Ngọn núi không cao lắm và có bậc thang khá thuận lợi cho khách du lịch có thể leo lên. Thỉnh thoảng còn có những hàng ghế để du khách dừng chân nghỉ mệt, thưởng ngoạn khung cảnh xung quanh.
Trên đường đi, tôi bắt gặp nhiều tảng đá lớn tự nhiên, mang hình thù rất kỳ lạ. Có lẽ chúng được tạo ra trong quá trình núi lửa hoạt động. Đang thắc mắc thì đã lên tới đỉnh. Khỏi phải nói khung cảnh hùng vĩ trước mắt làm tôi choáng ngợp thế nào! Thật may mắn vì nhờ thời tiết tốt, chúng tôi nhìn được toàn bộ thị trấn, biển và cả các hòn đảo lân cận. Đứng trên đỉnh núi, tôi thấy rõ mồn một miệng núi lửa nay chỉ còn là bãi cỏ xanh, lõm xuống giống lòng chảo.
Cứ 13h30 và 15h00 hàng ngày là có Woman divers show (Haenyeo), ngay dưới chân núi dẫn ra biển. Haenyeo là từ dùng để chỉ những người thiếu phụ làm nghề lặn bắt hải sản. Họ sử dụng vài công cụ đơn giản mà không cần bình dưỡng khí hay các thiết bị hiện đại. Đặc biệt, họ làm công việc này ngay cả khi đã bước sang tuổi lục tuần.
Theo lời kể, lặn bắt hải sản trở thành nghề chỉ có đàn bà làm từ thế kỷ XVII, khi đàn ông chủ yếu đi đánh cá hoặc tham gia trên các chiến thuyền. Mỗi buổi lặn bắt đầu với một nghi thức rất thú vị. Khi Haenyeo còn ở bên trong, chúng tôi đã nghe thấy tiếng lầm rầm. Tôi đoán họ cầu nguyện cho buổi lặn diễn ra suôn sẻ. Sau đó, họ bước ra thực hiện nghi thức ca hát và đung đưa những thiết bị lặn theo nhạc. chung cuộc, họ bắt đầu ngụp lặn dưới làn nước lạnh cóng. Tôi bất chợt quan tâm đến vẩn vơ, đây chỉ là một buổi biểu diễn và thời gian các Haenyeo ở dưới nước chỉ khoảng nửa giờ.
Trong khi đó, những người làm nghề này thực sự phải ngâm mình cả ngày trong làn nước lạnh bất chấp thời tiết, chỉ vì miếng cơm manh áo. Đúng lúc đó, họ bơi trở về trong tiếng vỗ tay của du khách tham quan, khiến tôi đứt mạch suy xét.
Chuẩn bị cho chuyến bay trở lại Seoul, trong tôi cứ vấn vương với hòn đảo tuyệt đẹp và những con người hiếu khách. Tiếc là không có nhiều thời gian để ở chơi lâu hơn, nhưng tôi rất vui vì đã không bỏ qua thiên đường này, dù chỉ có hai ngày ngắn ngủi.
Bạn cần biết!
– Người Hàn Quốc ít sử dụng tiếng Anh. Vì vậy khi đến đây du lịch, bạn nên chuẩn bị vài câu giao tiếp thông dụng để hỏi đường, hỏi thăm địa danh…
khi cần thiết.
– Thời điểm đẹp nhất để ghé thăm Hàn Quốc là đầu hè (tháng Tư và Năm) vì có hoa anh đào và mùa thu (tháng Chín, Mười), lúc thời tiết nóng bức, cây
cối chuyển màu.
– Khi đi ăn nhà hàng, tiền phục vụ được tính kèm trong hóa đơn. Do đó, bạn không cần trả thêm tiền tip.
– tiện lợi nhất khi di chuyển ở Seoul là sử dụng các phương tiện công cộng như xe buýt, tàu điện ngầm bằng T-Money Card. Bạn có thể mua thẻ này bất cứ cửa hàng nào và nạp tiền ngay tại đó. Khi lên xe, bạn quẹt thẻ và trương mục sẽ bị trừ dần. tuy vậy, bạn cần lưu ý là thẻ này không hoàn lại tiền nên chớ nạp rất nhiều tiền một lúc.
CÁC BÀI VIẾT TRÊN WEBSITE ĐƯỢC TỔNG HỢP TỪ NHIỀU NGUỒN TRÊN MẠNG XÃ HỘI, INTERNET. CHÚNG TÔI KHÔNG CUNG CẤP CÁC THÔNG TIN NÀY.